Nguyễn Dũng (biệt danh Dũng “điên”) từng là tay “anh chị” trong giới con lai. Từng cướp giật, móc túi, đánh nhau ở Việt Nam, qua Mỹ cũng làm đại ca xã hội đen, lãnh án tù treo nhưng rồi anh “gác kiếm”, hoàn lương với nghề sữa chữa ô tô.
Anh Dũng được ra đời từ chuyện tình phi công Mỹ và cô gái Việt
Anh Dũng kể: “Tôi là kết quả mối tình của mẹ với người cha phi công Mỹ đóng quân ở sân bay Cam Ranh, Nha Trang”. Thời kỳ đó, bà Trần Thị Hoa (mẹ ông) làm việc giặt ủi cho binh lính Mỹ. Nhiều lính Mỹ mê bà Hoa vì bà rất xinh đẹp. Ba ông có “số má” hơn nên mới “cưa đổ”.
Năm 1969, Nguyễn Dũng ra đời. Sau đó ba ông mãn hạn quân nhân phải về nước. Ông cũng tha thiết đưa mẹ con bà Hoa về Mỹ, nhưng bà Hoa lại không muốn rời xa Việt Nam. Cũng từ đây anh bị gọi là con lai.
Thật cay đắng khi mẹ anh bán anh lúc khoảng 7 tuổi cho một gia đình ở Quảng Ngãi. Còn bà bắt đầu một cuộc chạy trốn để che giấu thân phận, tránh điều tiếng.
Cuộc đời nhiều lần xô đẩy anh!
“Tuổi thơ “dữ dội” của tôi bắt đầu từ đây. Hàng ngày tôi đi chăn trâu, cắt cỏ… Thế mà gia đình nuôi vẫn bỏ đói. Khi lớn chút, anh đi bộ từ Quảng Ngãi vô đến Đồng Nai mất hết hơn một tháng rưỡi để tìm gặp mẹ mình theo lời của một người bạn của mẹ anh rỉ tai.
Tưởng trừng sẽ tốt đẹp khi gặp lại mẹ thì “Mẹ nhận ra tôi nhưng không dám gọi con mà bảo gọi dì, rồi gửi tôi cho người bạn này nuôi, vì mẹ đã lấy chồng khác”, Nguyễn Dũng bùi ngùi. Đến lúc người chồng của mẹ mất, anh Dũng được mẹ đem về nhà sống với những đứa em khác cha. Nhà mẹ nghèo rớt mồng tơi, anh bắt đầu ăn xin về nuôi những đứa em nhỏ hơn mình…
17 tuổi, ý thức khá đầy đủ về thân phận mình, lại gia nhập nhóm con lai có cảnh ngộ tương tự, Nguyễn Dũng trở nên lì lợm, sống bất cần đời, trở thành một tay anh chị của nhóm con lai Đồng Nai. Anh trở thành giang hồ ‘khét tiếng’ Bến xe miền Đông
Khoảng năm 1981, bà lại bán anh cho một gia đình để họ làm giấy tờ đi Mỹ. Cuối cùng, năm 1986, Dũng được Lãnh sự quán Mỹ cấp visa định cư. Đến Mỹ, Dũng được gặp cha. Trớ trêu người cha vẫn nhận ông là con, nhưng kiên quyết không chấp nhận vào dòng họ.
Ở Mỹ, ban đầu không có việc làm, “ngựa quen đường cũ”, anh Dũng “điên” lại gia nhập băng nhóm tội phạm ở Bắc Cali. “Tôi đi đòi nợ thuê. Thậm chí đâm chém với các băng nhóm khác. Rồi tôi bị án tù. Ra tòa, xét nhiều yếu tố, tòa cho phép tôi hưởng án treo”, anh kể.
Cuộc đời anh bước sang ngã rẽ mới, anh hoàn lương với nghề sữa chữa ô tô trên đất Mỹ
Chưa hết, cô vợ, người được anh bảo lãnh sang Mỹ, chia tay để lại hai đứa con. anh phải lao vào làm việc cật lực để nuôi con, cho chúng ăn học. Có lẽ điều này đã thôi thúc, khiến anh phải làm lại cuộc đời.
“Tôi đi phụ việc ở hãng sửa chữa, tân trang xe hơi. Tìm tòi học hỏi dần cũng lên thợ chính. Đời tôi quá khổ, thiếu tình thương cả cha lẫn mẹ và đen tối. Tôi không muốn con giống mình. Chúng phải được ăn học đàng hoàng, sống có ích cho xã hội”, ông ngậm ngùi.
Sau cơn đau tim chìm vào hôn mê sâu, rồi tỉnh dậy bởi nghe tiếng kêu khóc thảm thương của đứa con gái, ông bắt đầu thức tỉnh. “Tình phụ tử thiêng liêng đã kéo tôi về từ cõi chết. Vậy phải sống đàng hoàng hơn vì con. Tôi quyết làm lại cuộc đời”. Nguyễn Dũng “gác kiếm”, rời khỏi băng nhóm tội phạm.
Anh cảm thấy mình còn rất may mắn, bén duyên khi đến với nghề sửa chữa ô tô. Nó chính là con đường giúp anh có cuộc sống đàng hoàng. Tiếc rằng anh hiện vẫn gà trống nuôi con.
* Vì lí do riêng tư, tên nhân vật trong bài đã được thay đổi
Theo Quang Viên – Báo Thanh Niên